Chương 22: Tìm trong tro tàn

 Chương 22: Tìm trong tro tàn

Tác phẩm đầu tiên đã cho Diệp một niềm tin, nhưng cũng mang đến một thách thức lớn hơn. Cô chỉ còn lại một ít màu nhuộm quý. Nếu muốn làm cả một bộ sưu tập, dù chỉ là những tác phẩm nhỏ, cô cũng không thể chỉ dựa vào chúng. Cô cần nhiều màu sắc hơn, cần nhiều chất liệu hơn.

Sự túng thiếu buộc cô phải sáng tạo. Cô bắt đầu nhớ lại những bài học cũ từ cha và ông nội, những kỹ thuật nhuộm dân gian mà từ lâu đã bị lãng quên vì sự tiện lợi của các loại thuốc nhuộm công nghiệp. Cô và Minh bắt đầu một cuộc “săn tìm kho báu” mới ngay trong vườn nhà và khu rừng nhỏ sau làng.

Họ tìm thấy những vỏ cây bàng già, thứ mà ngày trước người ta vẫn dùng để nhuộm ra màu nâu đất trầm mặc. Họ hái những búp trà xanh non, những lá trầu không, những thứ có thể tạo ra gam màu xanh lục bảo. Diệp thậm chí còn nhớ lại lời cha kể, rằng ngày xưa, ông cố cô còn dùng cả đất sét ở bờ sông để tạo ra màu vàng đất độc đáo.

Mỗi một loại nguyên liệu mới tìm được là một thử thách. Cô không có sổ sách nào ghi lại công thức chính xác. Cô phải thử. Cô phải thất bại. Cô phải dựa vào cảm nhận của đôi tay, của khứu giác, của thị giác. Cô nấu những nồi nước màu nhỏ, ghi chép lại cẩn thận từng tỷ lệ, từng sự thay đổi màu sắc dưới tác động của nhiệt độ và thời gian.

Căn xưởng nhuộm tan hoang giờ đây biến thành một phòng thí nghiệm thực thụ. Những mảnh lụa vụn trắng được dùng làm giấy thử. Có những mảnh lên màu rất đẹp, nhưng lại dễ phai khi gặp nước. Có những mảnh lại cho ra một màu xỉn, không như ý muốn. Nhưng Diệp không nản lòng. Mỗi một thất bại lại cho cô thêm một kinh nghiệm.

Minh trở thành trợ lý đắc lực của chị. Cậu phụ chị giã lá, phơi vỏ cây, nhóm lửa. Cậu dùng chiếc điện thoại cũ của mình, cẩn thận chụp lại từng công đoạn, từng kết quả thử nghiệm.

“Mình phải ghi lại hết chị ạ,” cậu nói. “Đây là những công thức mới của riêng chị, không phải của ai khác. Sau này nó sẽ còn quý hơn cả cuốn sổ cũ.”

Diệp mỉm cười. Minh nói đúng. Cô không chỉ đang tái sinh những mảnh lụa. Cô đang tái sinh cả những kiến thức cũ, và từ đó, tạo ra một di sản mới của riêng mình, không phụ thuộc vào những gì đã bị đánh cắp.

Trong những ngày này, cô gần như không ra khỏi cổng. Nhưng có một lần, khi trong nhà hết gạo, cô phải ra chợ làng. Sự thù hằn của dân làng vẫn còn đó. Họ không còn chửi rủa, nhưng những ánh mắt lạnh lùng, những lời xì xào sau lưng vẫn như những mũi kim đâm vào da thịt.

“Đấy, lại ra ngoài rồi đấy. Không biết còn mặt mũi nào mà nhìn mọi người.” “Tội nghiệp ông Bá, nghe nói phải bán cả mảnh đất đầu ngõ để trả nợ ngân hàng vì đã dồn tiền cho nó.”

Diệp nghe thấy tất cả. Lòng cô thắt lại. Nhưng cô không cúi đầu bỏ chạy như trước. Cô chỉ siết chặt tay lại, ngẩng cao đầu hơn một chút và bước đi nhanh hơn. Cô biết, lời nói lúc này là vô nghĩa. Chỉ có hành động, chỉ có kết quả mới có thể trả lời cho tất cả. Sự hán học đó không làm cô gục ngã, nó biến thành một động lực, một lời nhắc nhở rằng cô phải thành công, bằng mọi giá.

Cô quay trở về xưởng, lao vào công việc với một sự quyết tâm còn lớn hơn trước. Cô bắt đầu kết hợp các kỹ thuật mới. Cô dùng nước nhuộm từ vỏ bàng để tạo ra những mảng màu nền, rồi dùng kỹ thuật khâu chỉ bạc để tạo hình, và cuối cùng, điểm một vài chi tiết quý giá bằng màu chàm lam hoặc đỏ son còn lại. Các tác phẩm của cô dần trở nên đa dạng, có chiều sâu và một câu chuyện riêng.

Một chiếc khăn lụa nhỏ được vá từ nhiều mảnh lụa màu nâu, trên đó là hình ảnh một chiếc lá bàng khô được thêu bằng chỉ vàng, ở giữa có một giọt sương được điểm bằng màu xanh chàm. Cô đặt tên nó là “Dư âm mùa đông”.

Một bức tranh khác, cô dùng chính bùn đất pha loãng để tạo ra những vệt màu loang lổ trên lụa, rồi thêu lên đó hình ảnh một mầm cây đang vươn lên từ mặt đất nứt nẻ. Cô gọi nó là “Mầm đất”.

Bộ sưu tập “Tái Sinh” đang dần thành hình, không chỉ từ lụa vụn, mà còn từ chính những nguyên liệu tưởng chừng như bỏ đi của đất trời.

Đọc chươngtiếp theo.

👉 Nghe giọng đọc cảm xúc tại:  

Comments

Popular posts from this blog

Lửa Thử Lụa – Chương 01: Xưởng lụa "Vân Diệp"

Mục lục truyện – Lửa Thử Lụa – Truyện ngôn tình hiện đại cảm động (48 chương)

Mục lục truyện - Bàn Cờ Đế Vương - Truyện Ngôn Tình Ngắn