Chương 36: Tâm bão truyền thông
Chương 36: Tâm bão truyền thông
Ngay sáng hôm sau đêm chung kết “Tinh hoa Việt”, cả thế giới thời trang và truyền thông Việt Nam như nổ tung. Sự kiện tối qua không chỉ đơn thuần là một cuộc thi thiết kế, nó đã trở thành một vở kịch đầy kịch tính với những nút thắt bất ngờ, một cuộc đối đầu giữa ánh sáng và bóng tối, giữa sự chân thật và dối trá.
Trang nhất của hàng loạt các tờ báo giải trí, các trang tin điện tử đều giật những dòng tít lớn: “Bê Bối Chấn Động Tại Chung Kết Tinh Hoa Việt: Ngôi Sao Thiết Kế Lê Hoàng Sơn Bị Vạch Trần”, “Lửa Thử Lụa: Câu Chuyện Cổ Tích Thời Hiện Đại Của Nghệ Nhân Trẻ Nguyễn Thị Diệp”, “Chủ Tịch Lê Anh Quân Và Những Câu Hỏi Chí Mạng Phơi Bày Sự Thật”. Mạng xã hội bùng nổ với hàng triệu bình luận, chia sẻ. Những đoạn clip cắt từ phần chất vấn của Quân dành cho Sơn, và màn trình diễn đầy cảm xúc của Diệp được lan truyền với tốc độ chóng mặt.
Tâm điểm của cơn bão, không ai khác, chính là Lê Hoàng Sơn và thương hiệu S-Vina. Từ một hình mẫu doanh nhân trẻ tài năng, người hùng “đánh thức di sản Việt”, Sơn bỗng chốc trở thành biểu tượng của sự dối trá và cơ hội. Những lời tung hô ngày hôm qua giờ đây biến thành những lời chỉ trích, phẫn nộ. Người ta lật lại những bài phỏng vấn cũ của Sơn, những lời hoa mỹ anh ta nói về “nguồn cảm hứng từ các nghệ nhân ẩn dật”, tất cả giờ đây trở nên kệch cỡm và giả tạo.
Hashtag #SVinaLuaDao (S-Vina lừa đảo), #LeHoangSonGianDoi (Lê Hoàng Sơn gian dối) nhanh chóng leo lên top thịnh hành. Trang fanpage của S-Vina bị hàng ngàn người dùng tràn vào tấn công bằng những bình luận tiêu cực, yêu cầu tẩy chay. Cửa hàng flagship của S-Vina ở trung tâm thương mại sầm uất cũng phải tạm thời đóng cửa vì bị những người quá khích kéo đến phản đối. Những khách hàng đã mua sản phẩm của S-Vina với giá cắt cổ, tin rằng mình đang sở hữu những “tinh hoa Việt Nam đích thực”, giờ đây cảm thấy như bị một vố lừa đau đớn. Họ đồng loạt yêu cầu hoàn tiền, đòi bồi thường.
Sơn cố thủ trong căn hộ penthouse sang trọng của mình, nơi mà vài ngày trước còn là biểu tượng của thành công, giờ đây chẳng khác nào một nhà tù dát vàng. Anh ta không dám ra ngoài, không dám đối mặt với ai. Điện thoại reo liên tục, nhưng anh ta không nghe máy. Anh ta đập phá đồ đạc trong cơn thịnh nộ và bất lực. Mọi thứ sụp đổ quá nhanh, quá tàn nhẫn. Bức tường thành tự tin và kiêu ngạo mà anh ta cố công xây dựng bấy lâu nay đã bị những câu hỏi của Quân và màn trình diễn của Diệp đánh sập không thương tiếc. Đội ngũ nhân viên của S-Vina cũng bắt đầu hoang mang, nhiều người nộp đơn xin nghỉ việc, không muốn dính líu đến một thương hiệu đã mang vết nhơ.
Trái ngược hoàn toàn với cơn địa chấn mà Sơn đang phải gánh chịu, Nguyễn Thị Diệp bất ngờ trở thành một hiện tượng. Câu chuyện của cô, từ một nghệ nhân vô danh ở một làng nghề đang lụi tàn, bị lừa gạt đến trắng tay, rồi tự mình đứng dậy từ đống tro tàn để bảo vệ di sản gia đình, đã chạm đến trái tim của hàng triệu người. Cô được ví như một “cô Tấm thời hiện đại”, một biểu tượng của sự kiên cường, tài năng và lòng tự tôn dân tộc.
Các phóng viên, nhà báo bắt đầu tìm về làng lụa Xá Vân. Căn xưởng nhỏ bé, nơi Diệp đã miệt mài sáng tạo nên bộ sưu tập “Lụa Tái Sinh”, bỗng chốc trở thành một điểm đến thu hút sự chú ý. Diệp hoàn toàn choáng ngợp trước sự quan tâm đột ngột này. Cô không quen với ánh đèn flash, không quen với những câu hỏi dồn dập. Sau đêm chung kết, việc đầu tiên cô làm là chạy ngay vào bệnh viện với mẹ và Minh. Bà Oanh đã biết tin qua truyền hình, bà khóc suốt, những giọt nước mắt của sự tự hào, hối hận và cả nhẹ nhõm.
Minh, dù còn nhỏ tuổi, lại tỏ ra là một người phát ngôn bất đắc dĩ nhưng đầy bản lĩnh. Cậu bé lịch sự từ chối những lời mời phỏng vấn sâu, chỉ nói rằng chị gái mình cần thời gian nghỉ ngơi và tập trung chăm sóc mẹ. Nhưng chính sự chân thành và tình cảm của cậu dành cho chị gái lại càng khiến câu chuyện của Diệp thêm phần cảm động.
Trong khi đó, Tập đoàn M.S của Lê Anh Quân cũng đưa ra một thông cáo báo chí chính thức. Thông cáo nhấn mạnh cam kết của “Tinh hoa Việt” trong việc tìm kiếm và tôn vinh những giá trị đích thực của thủ công mỹ nghệ Việt Nam, đồng thời bày tỏ sự thất vọng trước những hành vi thiếu trung thực làm ảnh hưởng đến uy tín của cuộc thi và ngành nghề. Thông cáo không trực tiếp nhắc đến S-Vina hay Sơn, nhưng ai cũng hiểu rõ hàm ý. Quân, với sự lạnh lùng và quyết đoán của mình, đã ngầm khẳng định rằng sân chơi của anh ta không có chỗ cho sự giả dối. Anh ta đang quan sát cơn bão truyền thông với một sự phân tích thấu đáo, có lẽ cũng nhận thấy đây là một cơ hội để thanh lọc những yếu tố tiêu cực trong ngành, và hơn hết, để tìm kiếm những “viên ngọc thô” thực sự như Diệp.
Cơn bão truyền thông vẫn đang ở đỉnh điểm. Sơn chìm trong sự cô lập và phẫn nộ của dư luận. Diệp, dù được tung hô, vẫn đối mặt với một thực tại đầy thử thách phía trước. Nhưng ít nhất, cô đã không còn đơn độc. Câu chuyện của cô đã được cả nước biết đến, và ngọn lửa mà cô thắp lên, dù nhỏ bé, cũng đã bắt đầu lan tỏa hơi ấm của hy vọng. Dư âm của đêm chung kết vẫn còn rất mạnh mẽ, và nó sẽ còn kéo theo nhiều hệ lụy không thể lường trước.
Comments
Post a Comment