Posts

Showing posts from June, 2025

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 8: Nước Đi Của Đế Vương

 Chương 8: Nước Đi Của Đế Vương Ba ngày trôi qua trong nháy mắt. Đối với Mạc gia và Lâm Yến Nhi, đó là ba ngày chìm trong sự hân hoan và chuẩn bị cho một đêm tiệc huy hoàng. Mạc Vỹ Khang bận rộn tiếp đãi đối tác, khoe khoang về bản hợp đồng thế kỷ. Lâm Yến Nhi thì liên tục cập nhật mạng xã hội, từ chiếc váy hàng hiệu được tặng đến những tấm thiệp mời danh giá, thu hút vô số sự ghen tị và ngưỡng mộ. Cả Hải Châu dường như đều đang mong chờ buổi lễ ký kết và đêm tiệc xa hoa của Mạc thị, để được chứng kiến sự trỗi dậy của một thế lực mới. Đối với Hoàng Kiều Anh, đó là ba ngày của sự tĩnh lặng và chuẩn bị tuyệt đối. Trong căn penthouse trên đỉnh The Apex, thời gian dường như trôi chậm lại. Mỗi ngày của cô đều bắt đầu bằng một giờ thiền định và yoga bên cửa sổ, khi những tia nắng đầu tiên của thành phố vừa ló rạng. Cô không cho phép mình lười biếng, cả về thể chất lẫn tinh thần. Một cơ thể khỏe mạnh và một trí óc minh mẫn là hai vũ khí cần thiết cho bất kỳ cuộc chiến nào. Sau bữa sáng th...

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 7: Dưới Ánh Mắt Đế Vương

 Chương 7: Dưới Ánh Mắt Đế Vương Trong phòng họp tại tầng cao nhất của Trịnh thị, không khí vẫn còn phảng phất sự kinh ngạc. Trịnh Quân Vũ bước vào, khuôn mặt đã trở lại vẻ lạnh lùng, uy nghiêm thường ngày, như thể cuộc điện thoại dịu dàng vài phút trước chưa từng tồn tại. Anh ngồi xuống ghế chủ tọa, lật xem tài liệu, giọng nói không một chút cảm xúc. "Giám đốc Trần, tiếp tục báo cáo của ông đi." Cuộc họp tiếp tục, nhưng tâm trí của Trịnh Quân Vũ đã không còn hoàn toàn ở đó. Hình ảnh Hoàng Kiều Anh, dù chỉ qua giọng nói, vẫn còn vương vấn trong đầu anh. Tự do rồi. Ba năm qua, anh đã chờ đợi ngày cô nói câu này. Anh biết cô không phải phượng hoàng bị bẻ gãy cánh, mà là một thanh bảo kiếm tự mình ẩn vào vỏ. Bây giờ, thanh kiếm đó đã sẵn sàng xuất鞘, tái xuất giang hồ. Một giờ sau, cuộc họp kết thúc. Các giám đốc lần lượt rời đi, chỉ còn lại Trịnh Quân Vũ và trợ lý đắc lực của anh, Lâm Phong. Lâm Phong là người đã đi theo Trịnh Quân Vũ từ những ngày đầu, anh ta hiểu rõ sự quyết đ...

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 6: Cởi Bỏ Xiềng Xích

 Chương 6: Cởi Bỏ Xiềng Xích Chiếc Maybach màu đen tuyền lướt đi êm ru trên đại lộ, bỏ lại khu biệt thự của Mạc gia ở phía sau như một ký ức mờ nhạt. Hoàng Kiều Anh tựa lưng vào lớp ghế da mềm mại, cảm giác thư thái lan tỏa khắp cơ thể. Ba năm qua, lần đầu tiên cô mới thực sự hít thở một cách trọn vẹn. Không còn không khí ngột ngạt của sự chì chiết, không còn những ánh mắt khinh miệt, không còn vai diễn của một người vợ hiền cam chịu. Xiềng xích đã được cởi bỏ. Chiếc xe không đưa cô đến một khách sạn nào, mà dừng lại trước một tòa tháp căn hộ cao cấp và sang trọng bậc nhất ở trung tâm Hải Châu - The Apex. Quản gia Trần Cẩn nhanh chóng mở cửa xe, cúi người kính cẩn. "Tiểu thư, mọi thứ đã được chuẩn bị theo yêu cầu của cô." Hoàng Kiều Anh bước vào sảnh thang máy riêng, đi thẳng một mạch lên tầng cao nhất. Cánh cửa căn penthouse mở ra, một không gian sống hoàn toàn khác biệt hiện ra trước mắt. Căn hộ được thiết kế theo phong cách tối giản, sang trọng với hai tông màu chủ đạo là ...

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 5: Ván Cờ Đã Sắp Đặt.

 Chương 5: Ván Cờ Đã Sắp Đặt. Hoàng Kiều Anh bước ra khỏi cánh cổng biệt thự Mạc gia, không một lần ngoảnh đầu nhìn lại. Ánh nắng rực rỡ của buổi sáng chiếu lên người cô, cảm giác ấm áp như đang gột rửa đi lớp bụi bặm và sự tù túng của ba năm qua. Cô tự do rồi. Cô không đi xa, chỉ rảo bước đến một quán cà phê nhỏ nằm khuất trong một con hẻm yên tĩnh gần đó. Chọn một bàn khuất sau chậu cây cảnh, cô gọi một ly cà phê đen không đường. Khi ly cà phê được mang ra, Hoàng Kiều Anh cũng lấy từ trong chiếc túi xách nhỏ của mình ra một chiếc điện thoại hoàn toàn khác. Không phải chiếc điện thoại rẻ tiền đã bị bẻ sim, mà là một chiếc smartphone đời mới nhất, mỏng và đen tuyền, thiết kế tối giản nhưng toát lên vẻ sang trọng. Cô bật máy. Màn hình sáng lên với một giao diện được mã hóa phức tạp. Tư thế của cô cũng bất giác thay đổi. Lưng thẳng hơn, vai mở rộng, vẻ cam chịu biến mất, thay vào đó là khí chất thanh lịch và tự tin vốn có. Ngón tay thon dài của cô lướt trên màn hình, mở danh bạ chỉ c...

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 4: Nét Mực Đoạn Tuyệt

 Chương 4: Nét Mực Đoạn Tuyệt. Không khí trong phòng khách biệt thự Mạc gia đặc quánh lại, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Hoàng Kiều Anh và tờ đơn ly hôn trên bàn. Bà Mạc Lan và Mạc Lệ Sa khoanh tay trước ngực, khóe môi nhếch lên thành một nụ cười thỏa mãn. Họ chờ đợi. Chờ đợi một màn kịch quen thuộc mà họ đã thấy trên vô số bộ phim truyền hình: người vợ bị ruồng bỏ sẽ khóc lóc, sẽ gào thét, sẽ van xin níu kéo trong tuyệt vọng. Họ đã chuẩn bị sẵn những lời miệt thị cay độc hơn để đáp lại. Lâm Yến Nhi, tinh tế hơn một chút, thì khẽ tựa vào vai Mạc Vỹ Khang, ra vẻ an ủi nhưng thực chất là một hành động tuyên bố chủ quyền. Ánh mắt cô ta nhìn Hoàng Kiều Anh đầy vẻ thương hại của kẻ chiến thắng. Cuối cùng, cái gai trong mắt này cũng bị nhổ đi. Vị trí "Mạc thiếu phu nhân" mà cô ta hằng ao ước, cuối cùng cũng sắp thuộc về cô ta. Mạc Vỹ Khang đứng đó, cao ngạo và lạnh lùng. Hắn cảm thấy một sự giải thoát chưa từng có. Ba năm qua, Hoàng Kiều Anh trong mắt hắn giống như một đôi giày...

Bàn Cờ Đế Vương - Chương 3: Quân Tốt Hết Giá Trị

 Chương 3: Quân Tốt Hết Giá Trị. Bữa sáng hôm sau diễn ra trong một sự im lặng nặng nề. Mạc Vỹ Khang đã đến công ty từ sớm, chỉ còn lại Hoàng Kiều Anh và ba người phụ nữ của Mạc gia. Lâm Yến Nhi, với lý do hôm qua uống hơi nhiều, đã qua đêm tại phòng dành cho khách, và giờ đang ngồi đối diện bà Mạc Lan, vẻ mặt tươi tắn như một bà chủ thực thụ. Bà Mạc Lan lật một trang tạp chí kinh doanh, nơi có bài phỏng vấn Mạc Vỹ Khang chiếm trọn hai trang giấy. Bà đọc đi đọc lại, khóe miệng không giấu được vẻ đắc thắng. "Yến Nhi à, cháu xem," bà đẩy tờ tạp chí qua bàn. "Người ta gọi Vỹ Khang là 'chiến mã' của giới kinh doanh Hải Châu. Đúng là có phúc tinh như cháu ở bên cạnh, nó làm gì cũng thuận lợi." Lâm Yến Nhi che miệng cười duyên dáng. "Bác quá khen. Chủ yếu là do anh Vỹ Khang tài giỏi thôi ạ." Ánh mắt của bà Mạc Lan sau đó quét về phía Hoàng Kiều Anh, người đang lặng lẽ lau dọn bàn ăn, rồi trở nên lạnh lẽo, đầy xét nét. "Nhưng chiến mã thì cũng phải c...

Chương 48: Bình yên

 Chương 48: Bình yên Ba năm đã trôi qua kể từ ngày bộ sưu tập “Tái Sinh” đầu tiên ra mắt công chúng. Ba năm không quá dài, nhưng đủ để làng lụa Xá Vân khoác lên mình một tấm áo mới, một sức sống mới căng tràn. Xưởng lụa “Vân Diệp”, trái tim của sự đổi thay ấy, giờ đây đã khác xưa rất nhiều. Ngôi nhà gỗ cổ kính vẫn còn đó, trầm mặc và duyên dáng nép mình dưới những vòm cây xanh mát. Nhưng không gian xưởng đã được mở rộng hơn, thoáng đãng và quy củ. Khu nhà nhuộm mới xây theo tiêu chuẩn của M.S., với những bể nhuộm lớn hơn, hệ thống xử lý nước thải thân thiện với môi trường, nhưng vẫn giữ được nét truyền thống với những bếp lò đun bằng củi và những chĩnh sành đựng màu tự nhiên. Khu dệt được trang bị thêm vài chiếc khung cửi cải tiến, bên cạnh những khung dệt cổ đã gắn bó với bao thế hệ. Ánh sáng tự nhiên tràn ngập khắp nơi, hòa cùng tiếng thoi đưa lách cách đều đặn, tiếng nói cười rộn rã của những người thợ, và mùi thơm dịu nhẹ của tơ tằm, của lá cây, của những loại gỗ thơm dùng để n...

Chương 47: Vị thế mới

 Chương 47: Vị thế mới Ánh đèn sân khấu đã tắt, nhưng hào quang của đêm diễn ra mắt bộ sưu tập “Tái Sinh” dường như vẫn còn bao trùm lấy Diệp. Phía sau cánh gà, không khí vẫn còn náo nhiệt. Cô không còn là một thí sinh vô danh lặng lẽ ở một góc. Rất nhiều người đang tiến về phía cô: những nhà báo, những nhiếp ảnh gia, các nhà phê bình thời trang, và cả những nhà thiết kế khác từng là đối thủ của cô trong cuộc thi. “Nhà thiết kế Nguyễn Thị Diệp, xin chúc mừng cô với một bộ sưu tập quá ấn tượng!” “Câu chuyện của ‘Lụa Tái Sinh’ thực sự đã chạm đến trái tim của chúng tôi. Cô có thể chia sẻ thêm về nguồn cảm hứng của mình không?” “Thưa cô Diệp, liệu dòng sản phẩm này có được sản xuất thương mại không? Chúng tôi rất muốn được giới thiệu nó đến độc giả của mình.” Hàng loạt câu hỏi, những lời khen ngợi, những ánh đèn flash chớp nháy liên tục. Diệp, dù có chút choáng ngợp trước sự quan tâm đột ngột này, nhưng không còn vẻ rụt rè, bối rối như trước. Cô đứng thẳng người, mỉm cười nhẹ nhàng, v...

Chương 46: Bộ sưu tập "Tái sinh"

 Chương 46: Bộ sưu tập "Tái sinh" Gần một năm trôi qua kể từ ngày Minh được phẫu thuật thành công. Đó là một năm của sự hồi phục, không chỉ cho trái tim của Minh, mà còn cho cả xưởng lụa Vân Diệp và làng Xá Vân. Dưới sự đầu tư chiến lược của M.S và bàn tay khéo léo, tâm huyết của Diệp, Vân Diệp đã thực sự lột xác. Xưởng cũ được sửa sang lại khang trang nhưng vẫn giữ được nét cổ kính. Những khung cửi mới xen lẫn những khung cửi cổ đã hoạt động không ngừng nghỉ. Lớp học nghề do Diệp và những nghệ nhân cao tuổi trong làng đứng lớp đã thu hút gần hai chục thanh niên, thiếu nữ Xá Vân theo học, tiếng nói cười, tiếng thoi đưa lại rộn rã khắp xóm. Quan trọng nhất, sau nhiều tháng miệt mài nghiên cứu, sáng tạo và hoàn thiện, bộ sưu tập hợp tác đầu tiên mang tên “Vân Diệp by M.S” đã sẵn sàng để ra mắt công chúng. Và không có một sân khấu nào xứng đáng hơn Tuần lễ Thời trang Quốc tế Việt Nam – một trong những sự kiện thời trang danh giá và được mong chờ nhất trong năm. M.S, với vị thế c...

Chương 45: Trái tim khỏe mạnh

 Chương 45: Trái tim khỏe mạnh Sau gần một năm kể từ ngày bản hợp đồng lịch sử giữa Vân Diệp và M.S được ký kết, xưởng lụa Xá Vân đã thực sự thay da đổi thịt. Nó không chỉ được sửa sang, nâng cấp về cơ sở vật chất, mà quan trọng hơn, không khí làm việc và tinh thần của những người thợ đã hoàn toàn khác. Những đơn hàng đầu tiên mang thương hiệu “Vân Diệp by M.S”, kết hợp giữa dòng “Di Sản Vân Diệp” tinh túy và dòng “Lụa Tái Sinh” độc đáo của Diệp, đã bắt đầu được xuất đi những thị trường khó tính như Nhật Bản, Pháp, và nhận được những phản hồi vô cùng tích cực. Diệp đã có thể trả hết nợ cho dân làng từ những khoản lợi nhuận ban đầu. Lời hứa về việc hỗ trợ đào tạo nghề và tạo công ăn việc làm cho người dân Xá Vân cũng đang dần được thực hiện. Bà Oanh, nhờ được chăm sóc y tế chu đáo và tinh thần thoải mái, sức khỏe đã hồi phục đáng kể. Bà lại có thể ngồi bên khung cửi, tuy không còn dệt những tấm lụa lớn, nhưng việc chỉ dạy cho lớp thợ trẻ cũng khiến bà tìm lại được niềm vui. Nhưng có...

Chương 44: Hòa điệu giữa những khác biệt

 Chương 44: Hòa điệu giữa những khác biệt Xưởng Vân Diệp mới đã đi vào hoạt động được gần một tháng. Vẻ đẹp cổ kính của nó được giữ gìn, nhưng bên trong là một sự sắp xếp khoa học và tiện nghi hơn. Những người thợ làm việc với một tinh thần phấn chấn. Diệp không chỉ là người quản lý, cô còn là người thầy, người truyền lửa. Sự hợp tác giữa Vân Diệp và M.S cũng bước vào giai đoạn thực chất hơn: phát triển sản phẩm. Các cuộc họp định kỳ được tổ chức, khi thì ở xưởng lụa Xá Vân mộc mạc, khi thì ở văn phòng M.S hiện đại trên thành phố. Đây là nơi Diệp và đội ngũ của Quân – gồm các chuyên gia marketing, nhà thiết kế thời trang, và chuyên viên kinh doanh – cùng nhau làm việc, và cũng là nơi những “tranh luận đầy tính xây dựng” bắt đầu nảy sinh. Diệp, với tư cách là người nghệ sĩ và người giữ hồn cho Vân Diệp, luôn đặt giá trị cốt lõi của di sản lên hàng đầu. Cô muốn mỗi sản phẩm phải thực sự là “thủ công”, mang đậm dấu ấn cá nhân và câu chuyện văn hóa. Trong khi đó, đội ngũ của M.S, dù rấ...

Chương 43: Viên gạch đầu tiên cho ngày mới

 Chương 43: Viên gạch đầu tiên cho ngày mới Bản hợp đồng hợp tác chính thức giữa Xưởng lụa Vân Diệp và Tập đoàn Thời trang M.S được ký kết một tuần sau đó, không phải tại văn phòng hào nhoáng của M.S, mà là ngay tại gian nhà chính của xưởng lụa ở làng Xá Vân. Buổi ký kết diễn ra giản dị nhưng trang trọng. Bà Oanh, trong tà áo dài lụa cũ nhưng phẳng phiu, run run đặt bút ký bên cạnh chữ ký mạnh mẽ, quyết đoán của Diệp. Minh đứng sau lưng mẹ và chị, đôi mắt ánh lên niềm tự hào. Quân, đại diện cho M.S, cũng ký tên mình với một nụ cười chân thành. Cái bắt tay lần này giữa anh và Diệp không còn sự dò xét, mà là sự tin cậy của những người đồng hành. Ngay sau khi hợp đồng được ký, những thay đổi tích cực bắt đầu diễn ra. Khoản vốn đầu tư đầu tiên từ M.S được chuyển vào tài khoản chung của liên doanh “Vân Diệp – M.S”. Việc đầu tiên Diệp làm là cùng Minh lập một danh sách chi tiết những khoản nợ còn lại của dân làng. Cô tự tay mang tiền đến từng nhà, không chỉ trả đủ số tiền gốc đã mất, mà ...

Chương 42: Quyết định của gia đình

 Chương 42: Quyết định của gia đình Tối hôm đó, căn nhà nhỏ của Diệp sáng đèn hơn thường lệ. Sau bữa cơm tối giản dị nhưng ấm cúng, ba mẹ con cô quây quần bên chiếc bàn gỗ cũ kỹ giữa nhà. Trên bàn, bản dự thảo hợp đồng hợp tác với M.S được Diệp trải ra ngay ngắn. Đây là cuộc họp gia đình quan trọng nhất từ trước đến nay, một cuộc họp sẽ định đoạt tương lai của xưởng lụa Vân Diệp và của chính họ. Bà Oanh, dù sức khỏe vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nhưng tinh thần đã tỉnh táo và minh mẫn hơn nhiều. Bà ngồi thẳng lưng, ánh mắt nhìn vào bản hợp đồng với một sự cẩn trọng xen lẫn hy vọng. Minh ngồi bên cạnh mẹ, vẻ mặt nghiêm túc, cố gắng ra dáng một người đàn ông đã trưởng thành trong gia đình. Diệp hít một hơi thật sâu, bắt đầu trình bày lại một cách chi tiết những điều khoản chính trong lời đề nghị của Quân. Cô nói về việc M.S sẽ đầu tư vốn để phục hồi xưởng, hỗ trợ marketing và tìm kiếm thị trường quốc tế. Cô nhấn mạnh đến việc Vân Diệp vẫn sẽ giữ được tên tuổi, bản sắc, và quan trọng n...

Chương 41: Một bản hợp đồng công bằng

 Chương 41: Một bản hợp đồng công bằng Diệp mời Quân và người trợ lý của anh vào gian nhà chính, nơi bộ bàn ghế gỗ cũ kỹ vẫn còn đó, chứng kiến bao thăng trầm của gia đình. Không khí không còn căng thẳng như lần gặp đầu tiên, cũng không có sự trịnh trọng xa cách của đêm chung kết. Thay vào đó là một sự tôn trọng ngầm và một chút chờ đợi từ cả hai phía. Minh rót trà mời khách rồi ý tứ lui vào trong nhà, để lại không gian cho chị gái và vị khách đặc biệt. Quân không vòng vo. Anh đặt một tập tài liệu dày dặn, được đóng bìa cẩn thận, lên bàn. Đó là bản dự thảo hợp đồng hợp tác giữa M.S và thương hiệu Vân Diệp. “Thưa cô Diệp,” Quân bắt đầu, giọng nói nghiêm túc và chân thành, hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng, kẻ cả trước kia. “Như tôi đã nói, M.S muốn đưa ra một lời đề nghị hợp tác mới, một lời đề nghị được xây dựng trên sự tôn trọng tài năng của cô và giá trị di sản của Vân Diệp.” Anh đẩy tập tài liệu về phía Diệp. “Đây chỉ là bản dự thảo ban đầu. Tôi muốn trình bày những điểm chính, và...